Khóc Nguyễn Văn Vĩnh
Vừa mới nghe tin vội giật mình
Thôi thôi thôi cũng kiếp phôi sinh
Trăm năm sự nghiệp bàn tay trắng
Bảy thước tang bồng nấm cỏ xanh
Sống lại như tôi là sống nhục
Chết đi như Bác chết làvinh
Suối vàng Bác có dư dòng lệ
Khóc hộ cho tôi nỗi bất bình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét