Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

TRÁNH UNG THƯ




20 cách tránh xa ung thư – Nên dành 1 phút đọc để tự cứu mình

Dưới đây là 20 lời khuyên của các nhà khoa học đăng trên tạp chí Quốc phòng (Mỹ) để phòng chống căn bệnh ung thư một cách tự nhiên.


Những điều không nên làm:


1. Không uống nước quá nóng: “Thường xuyên uống nước quá nóng sẽ làm tổn thương đến các tế bào trong vòm họng” và có thể tăng gấp đôi nguy cơ ung thư vòm họng – đó là kết luận rút ra từ nghiên cứu của trường Đại học Aberdeen.


2. Không nên tiêu thụ quá nhiều protein: Những loại thịt có protein cao như thịt bò, lợn, cừu và các sản phẩm thịt đã qua chế biến làm tăng nguy cơ ung thư ruột.


Kết quả nghiên cứu tại Anh cho thấy những người ăn hàng ngày 2 phần thịt (mỗi phần 80 g) sẽ tăng gấp 3 lần nguy cơ nhiễm ung thư ruột so với người chỉ ăn 20g/ngày.


Nguyên nhân là do trong thịt đỏ có tác nhân kích thích quá trình sản xuất hợp chất N-nitroso (NOCs) là nguyên nhân gây ung thư trong động vật, còn thịt đã qua chế biến có chứa hóa chất nitrites dễ dàng biến đổi sang NOCs.


3. Không uống nhiều rượu: Đồ uống có cồn làm tăng nguy cơ ung thư họng, là loại ung thư đang tăng dần trong vòng 10 năm gần đây. Đồ uống có cồn cũng làm tăng nguy cơ ung thư vú vì làm gia tăng hàm lượng oestrogen gây ung thư vú.


Theo lời khuyên của các nhà khoa học, chỉ nên tiêu thụ đồ uống có cồn ở mức 14 đơn vị trở xuống mỗi tuần (1 đơn vị = 1/2 cốc bia, 1 ngụm nhỏ rượu mạnh, 1 ly nhỏ rượu thường).


4. Không nên ăn đồ nướng bị cháy: Nướng thịt ở nhiệt độ cao trong thời gian dài sẽ sinh ra hợpchất heterocyclic amines (HCAs). Hợp chất này có khả năng gây hại cho DNA làm thay đổi cấu trúc tế bào và tăng khả năng ung thư.


5. Không nên hút thuốc lá: Theo nghiên cứu tại Anh, những người hút thuốc thứ phát có khả năng tới 20 – 30% bị ung thư, còn nếu sống với người hút thuốc sẽ tăng khả năng ung thư cột sống tới mức 40% trở lên.


Nguyên nhân là do trong thuốc lá có chứa trên 60 hóa chất sinh ung thư. Nếu bỏ thuốc, người hút giảm được 1/2 nguy cơ nhiễm ung thư phổi và giảm dần nguy cơ nhiễm ung thư họng, ung thư thực quản, bàn quang, thận và ung thư tuyến tụy.


6. Nên thận trọng với thực phẩm chứa hàm lượng glycaemic (GL) cao: GL là một chỉ tiêu đo tốc độ tăng lượng đường trong máu nên những thực phẩm có GL cao dễ gây ung thư.
  Không nên ăn nhiều thịt đỏ.


Những việc nên làm:


7. Nên ăn chuối: Chuối giàu chất chống ôxi hóa gọi là fenolics, giúp chống ung thư. Theo nghiên cứu của Viện Kardinska (Thụy Điển) trên 61.000 phụ nữ thì những người ăn chuối từ 4 – 6 lần/tuần sẽ giảm được nửa nguy cơ ung thư gan so với những người không ăn.


8. Nên ăn nghệ: Trong nghệ có chứa curcumin và phenethyl isothiocyanate (PEITC), một chất tự nhiên có tác dụng làm chậm quá trình phát triển của các tế bào ung thư tuyến tiền liệt.


9. Nên tập thể dục 30 phút mỗi ngày: Thể dục điều hòa mực hormone có liên quan đến sự phát triển của tế bào ung thư cũng như thay đổi tốc độ tiêu hóa thức ăn trong ruột.


Một báo cáo tại Canada gần đây cho thấy phụ nữ tập thể dục thường xuyên có thể giảm được 1/3 nguy cơ mắc ung thư.


10. Nên kiểm soát khẩu phần ăn: Kiểm soát tốt khẩu phần ăn sẽ tránh được béo phì và nguy cơ ung thư. Một số gợi ý sau giúp bạn kiểm soát khẩu phần ăn hàng ngày:


– Nếu đặt thức ăn sẵn, hãy chọn loại nhỏ để không ăn nhiều quá


– Nấu ít hơn mọi khi để giảm cơn thèm và không ăn nhiều


– Không ăn thẳng thức ăn từ túi đựng mà hãy cho vào túi để bạn biết được mình đang ăn bao nhiêu.


11. Nên cắt giảm mỡ thừa: Nếu bạn đang ở ngưỡng thừa cân, béo phì thì nên cắt giảm lượng mỡ thừa bởi nó sẽ khiến bạn đối diện với nguy cơ nhiễm các loại ung thư dạ dày, gan, thận và thực quản, ung thư tử cung, buồng trứng và ung thư vú sau thời mãn kinh.


12. Nên ăn nhiều cà chua: Trong cà chua có chứa lycopene, một hoạt chất sinh học chống oxi hóa có tác dụng chống lại nhiều loại ung thư.


13. Nên ăn nhiều rau luộc hoặc hấp: Theo nghiên cứu của giáo sư Elizabeth Jeffry tại đại học Illinoise, cách chế biến tốt nhất là hấp rau vì “sulforaphane trong xúp lơ được giữ lại nhiều nhất khi nấu trong vòng 10 phút ở nhiệt độ 600C, hoặc hấp trong vòng 4 phút đủ chín vừa.


Các loại rau xanh nên luộc hoặc hấp là súp lơ xanh, giá, xúp lơ trắng, bắp cải, củ cải là những loại rau giàu hoạt chất chống ung thư sulforaphane.


14. Nên ăn nhiều tỏi: Tỏi chứa hoạt chất quý báu có tên gọi là allyl sulphur có tác dụng phòng chống ung thư. Tuy nhiên, nếu nấu tỏi ở nhiệt độ cao có thể làm cản trở quá trình trao đổi chất của các enzyme chính và làm giảm khả năng phòng chống ung thư.


Có thể sử dụng tỏi dưới dạng ngâm rượu, ngâm dấm… để bảo toàn hoạt chất này của tỏi.


15. Nên theo dõi thói quen đại tiện: Thói quen này có thể giúp bạn nhận thấy những dấu hiệu ban đầu của bệnh ung thư đường ruột, là một trong 3 bệnh ung thư thường gặp ở phụ nữ (sau ung thư phổ và ung thư vú).


16. Nên thường xuyên phơi nắng: Tận hưởng ánh nắng mặt trời: Để da tiếp nhận vitamin D hàng ngày một cách tự nhiên dưới ánh nắng ban mai sẽ giúp bạn giảm 1/2 nguy cơ ung thư vú, ung thư ruột kết, ung thư buồng trứng.


Tuy nhiên, chỉ nên phơp từ 10 – 15 phút trong nắng nhẹ vài ngày trong tuần, tránh ánh nắng mặt trời từ 11h sáng đến 3h chiều.


17. Nên theo dõi những chuyển biến trên da: Những thay đổi ở nốt ruồi, tàn nhang, sẹo có thể là dấu hiệu của ung thư da.


Nên kiểm tra toàn thân thường xuyên, trong đó đặc biệt chú ý đến vùng da dưới vú, lưng, da đầu, móng tay, ngón tay, đôi chân, lưng, thân, đầu, cổ.


18. Nên kiểm tra răng thường xuyên: Kiểm tra thường xuyên giúp nhận ra những dấu hiệu sớm của ung thư miệng.


19. Nên kiểm tra sức khỏe thường xuyên: Kiểm tra sức khỏe thường xuyên giúp phát hiện sớm một số bệnh ung thư. Nếu bạn dưới 49 tuổi nên kiểm tra kính phết cổ tử cung sau mỗi 3 năm, và nếu bạn ở độ tuổi 50-64 nên kiểm tra định kỳ 5 năm/lần.


Chụp X-quang vú để kiểm tra ung thư vú định kỳ 3 năm/lần trong độ tuổi 50 – 70. Nguy cơ ung thư vú tiếp tục nâng cao khi bạn già, nhưng chụp phim không hiệu quả lắm với phụ nữ dưới 50 tuổi.


20. Nên chọn bác sĩ có kinh nghiệm: Một nghiên cứu của các nhà khoa học ở trường Đại học California cho thấy các bác sỹ già với ít nhất 25 năm kinh nghiệm có khả năng phát hiện ung thư chính xác hơn.


Theo Soha

                   GẤP 10.000 LẦN HÓA TRỊ


Đây là thứ tiêu diệt tế bào ung thư mạnh mẽ gấp 10.000 lần thuốc hóa trị

Chanh có tác dụng tiêu diệt tế bào ung thư mạnh mẽ gấp 10.000 lần các loại thuốc hóa trị, bạn đã biết chưa?
Để hưởng hết lợi ích mà chanh mang lại, mình đã tận dụng cả vỏ chanh và chẳng bỏ phí gì cả. Chanh xanh hay chanh vàng đều tốt, quan trọng là đừng có thuốc trừ sâu nhé.
Trong vòng 15 năm trở lại đây, nhiều nghiên cứu cho thấy các hợp chất limonoid tìm thấy trong chanh cũng như trái cây họ cam quýt có thể làm chậm tốc độ phát triển của các tế bào bướu thụ thể estrogen dương tính và âm tính.
Phát hiện này khẳng định tầm quan trọng của trái cây họ cam quýt cũng như chứng minh các nghiên cứu cũ là đúng (tức việc tiêu thụ rau củ quả có thể làm giảm nguy cơ ung thư).
 
Bỏ vỏ chanh là lãng phí cuộc đời.
Bằng cách nào?
Rất đơn giản. Hãy lấy một quả chanh hữu cơ, rửa sạch và bảo quản trong tủ đông. Khi chanh đã đông lại, bạn lấy ra và có thể thái lát cả miếng chanh hoặc bào vỏ làm gia vị cho món ăn. Rắc chanh cả vỏ lên kem, salad, súp, mì, ngũ cốc, sốt hay bất kì thực phẩm nào khác, hương vị của thức ăn có thêm chanh sẽ vô cùng đặc biệt và khác lạ.
Vỏ chanh chứa hàm lượng vitamin gấp 5-10 lần nướt cốt, và đây lại là thứ ta hay vứt đi. Vỏ chanh rất tốt trong việc loại bỏ độc tố khỏi cơ thể. Thật vậy, chanh còn mạnh gấp 10.000 lần các loại thuốc hóa trị và vì thế, hữu hiệu hơn nhiều trong việc tiêu diệt tế bào ung thư.
Hơn nữa, chanh có mùi vị dễ chịu và không gây ra những tác dụng phụ kinh khủng như hóa trị. Chanh được chứng minh là tiêu diệt nhiều loại ung thư, bao gồm bướu và u nang. Bên cạnh đó, nó còn chứa khả năng chống viêm nhiễm vi khuẩn, nấm và các kí sinh trùng. Chanh giúp điều hòa huyết áp, giãm đau, chống rối loạn thần kinh và căng thẳng.
 

Chanh có tác dụng trị ung thư gấp 10.000 lần hóa trị.
Lợi ích của chanh là do chính các nhà sản xuất dược phẩm hàng đầu trên thế giới tìm ra. Từ năm 1970 đến nay, đã có hơn 20 kết quả nghiên cứu khẳng định chanh có thể kết liễu 12 loại tế bào ung thư ác tính, trong đó có ung thư vú, ruột kết, phổi, tuyến tụy, tuyến tiền liệt.
Các thành phần của cây chanh mạnh mẽ gấp 10.000 lần Adriamycin, một loại thuốc hóa trị dùng để ngăn chặn sự phát triển của tế bào ung thư. Thông tin này từng được công bố bởi Viện Khoa học Sức khỏe Baltimore’s Health Sciences (Mỹ). Tuy nhiên, những người thao túng ngành dược lại che dấu thông tin này cùng hàng loạt kết quả nghiên cứu khác nhằm tạo ra ngành công nghiệp trị bệnh ung thư với lợi nhuận khổng lồ.
 
Cuốn sách The Big Cancer Lie do nhà xuất bản Lulu phát hành năm 2014 đã vạch trần thủ đoạn của các cơ quan dược phẩm Mỹ nhằm che dấu các cách chữa bệnh ung thư cực rẻ tiền mà hiệu quả. Thực tế, nguyên nhân gây ung thư đã được nhà khoa học đoạt giải Nobel Otto Heinrich Warburg phát hiện vào năm 1923. Từ đó đến nay, đã có hơn 300 phương thuốc chữa trị ung thư từ hàng trăm nghìn người trên thế giới với hiệu quả lên tới 95%, nhưng tất cả đều không được thừa nhận.
 
Tiến sĩ Hardin B. Jones thuộc Viện Y khoa Academy of Medical Science (New York, Mỹ) cho biết các bệnh nhân không xạ trị, hóa trị có tuổi thọ dài gấp 4 lần bệnh nhân tham gia chữa trị.
Chỉ có 2 phương pháp phổ biến hiện nay là xạ trị và hóa trị. Nhưng 3 trong 4 bác sĩ được hỏi trả lời rằng nếu mắc bệnh, họ sẽ không đời nào sử dụng hóa trị vì biết rõ là hiệu quả của nó rất hạn chế, nhưng lại làm suy giảm trầm trọng hệ miễn dịch của con người.
Hãy nên nhớ điều mà ông Otto Heinrich Warburg đã công bố: Ung thư hình thành do thói quen ăn uống và có thể bị tiêu diệt triệt để nếu thay đổi thói quen ăn uống.
Lamusm/ Nguồn Familylifegoals
Theo Báo điện tử VTC News



TRẺ CON NHẠT TỰ LẬP



Vì sao trẻ em Nhật Bản rất tự lập?

 


Ở Nhật Bản, bạn có thể bắt gặp những đứa trẻ tự đi tàu điện ngầm hay độc lập làm các việc mà không cần ai giám sát. Lý do cho đức tính tự lập này có lẽ phần nhiều bắt nguồn từ niềm tin trong xã hội của người Nhật Bản.


Một cảnh thường thấy trên các phương tiện công cộng ở Nhật Bản là: trẻ em đi một mình hoặc đi thành từng nhóm, tự tìm ghế ngồi.


Chúng đi những đôi giày da sáng bóng với tất dài tới gối, mặc áo váy kẻ sọc, đội mũ rộng vành có quai và vé tàu ghim vào ba lô sau lưng. Những đứa trẻ khoảng sáu hay bảy tuổi đang trên đường từ nhà đến trường mà không cần người lớn đưa đón.


Các bậc cha mẹ ở Nhật thường xuyên tập cho con cái họ tiếp xúc với thế giới bên ngoài từ khi chúng còn rất nhỏ. Một chương trình truyền hình phổ biến được gọi là HAJIMETE NO OTSUKAI, hoặc MY FIRST ERRAND (Con đã lớn khôn), có nội dung ghi lại cảnh những đứa bé 2-3 tuổi ra ngoài thực hiện một số việc vặt giúp đỡ gia đình. Khi chúng thực hiện những nhiệm vụ như tới cửa hàng rau củ hay tiệm tạp hóa, một chiếc camera bí mật sẽ đi theo bọn trẻ để ghi lại. Chương trình nổi tiếng này đã phát sóng được hơn 25 năm.


Một đoạn phụ đề tiếng Anh từ chương trình My First Errand, trong đó anh trai và em gái đi ra ngoài mua đồ tạp hóa lần đầu tiên, cả hai rơm rớm nước mắt.


Kaito, hiện đã 12 tuổi sống ở Tokyo, từ năm 9 tuổi đã tự mình lên tàu đi lại giữa nhà bố và nhà mẹ do bố mẹ ly dị. Cậu bé thừa nhận: “Lúc đầu, cháu cũng hơi lo, không biết liệu cháu có thể đi tàu một mình được không. Nhưng cháu chỉ lo một chút thôi ạ!”.


Bây giờ, cậu nói, điều đó thật đơn giản. Cha mẹ cậu lúc đầu không yên tâm, nhưng họ vẫn để cậu đi vì họ cảm thấy cậu đã đủ lớn, và nhiều đứa trẻ khác đều đã làm được một cách an toàn.


Thực ra, khi đó tôi nghĩ rằng các chuyến tàu đều an toàn, đúng giờ và dễ đi, cháu còn là một đứa trẻ thông minh nữa”, mẹ kế của Kaito nói. (Cha mẹ của Kaito yêu cầu không công bố họ của cậu bé và tên của họ vì lý do riêng tư.)


Hồi ở Tokyo, tôi đã tự mình đi tàu khi tôi còn nhỏ hơn cháu”, mẹ kế của cậu nhớ lại. “Chúng tôi không có điện thoại di động thời đấy, nhưng tôi vẫn đi được từ điểm A đến điểm B bằng tàu. Bây giờ, nếu cháu bị lạc, cháu có thể gọi cho chúng tôi”.


Có thể cắt nghĩa thế nào về sự tự lập đặc biệt này của trẻ em Nhật Bản? Theo ông Dwayne Dixon – một nhà nhân chủng học văn hóa từng viết luận án Tiến sĩ về giới trẻ Nhật, đó không hẳn là tự lập, mà là sự “tín nhiệm cộng đồng”. Ông cho rằng: “Trẻ em Nhật học những việc đó từ sớm, bất cứ thành viên nào của cộng đồng đều được khuyến khích phục vụ và giúp đỡ người khác” – ông nói.


Nhận định này được củng cố ở trường học, nơi các em thay phiên nhau dọn dẹp và tự phục vụ bữa trưa thay vì dựa vào đội ngũ nhân viên. Điều này không chỉ giúp “phân công lao động và phân chia trách nhiệm, mà còn dạy bọn trẻ biết cách làm nhiều việc khác nhau, chẳng hạn như cách dọn sạch nhà vệ sinh” – ông Dixon nói.


Chịu trách nhiệm về không gian chung cũng có nghĩa là trẻ em có quyền tự hào về quyền sở hữu và hiểu rõ hơn về hậu quả của việc bừa bộn, bởi chúng sẽ phải tự mình dọn dẹp. Bài học đạo đức này được áp dụng ở cả những nơi công cộng – đó cũng chính là lý do tại sao đường phố Nhật Bản lại sạch sẽ đến vậy. Một đứa trẻ khi đi ra ngoài đường đều biết rằng nó có thể nhờ mọi người giúp đỡ trong những tình huống khẩn cấp.


  
Một bé gái đi tàu điện ngầm ở Tokyo một mình (Ảnh: tokyoform/Flickr)
Nhật Bản có tỷ lệ phạm tội rất thấp – đây chính là lý do chính khiến các bậc phụ huynh cảm thấy yên tâm khi để trẻ ra ngoài đường một mình. Tuy nhiên, văn hóa đi bộ, quy hoạch không gian đô thị quy mô nhỏ để tập trung vào sự an toàn có lẽ cũng là một yếu tố quan trọng.


Không gian công cộng được quy hoạch với tỉ lệ tốt hơn trước rất nhiều, giúp kiểm soát lưu lượng và tốc độ“, Dixon ghi nhận. Ở các thành phố của Nhật Bản, người dân quen với việc đi bộ khắp mọi nơi. Giao thông công cộng cũng rất phát triển. Ở Tokyo, một nửa số chuyến đi là bằng xe buýt hoặc tàu điện, ¼ là đi bộ. Các tài xế cũng quen với việc nhường đường cho người đi bộ và đi xe đạp.


Mẹ kế của cậu bé Kaito nói rằng bà sẽ không cho phép một đứa trẻ 9 tuổi đi tàu điện ngầm một mình ở London hay New York, mà chỉ ở Tokyo mà thôi. Điều đó không có nghĩa tàu điện ngầm ở Tokyo hoàn toàn không nguy hiểm. Ví dụ, vào năm 2000 người ta phải thiết kế riêng các toa tàu cho phụ nữ ở 1 vài tuyến đặc biệt trước vấn đề phụ nữ và các bé gái thường hay bị sàm sỡ. Tuy vậy, nhiều trẻ em thành phố vẫn tiếp tục tới trường bằng tàu điện ngầm hay ra ngoài làm việc vặt cho gia đình mà không cần người trông coi.


Bằng việc cho trẻ được tự do, phụ huynh Nhật Bản đặt sự tin tưởng tuyệt đối không chỉ vào những đứa trẻ, mà còn vào cả cộng đồng. “Rất nhiều đứa trẻ trên thế giới này có thể tự lập” – ông Dixon quan sát. “Nhưng thứ mà tôi cho rằng người phương Tây phải ngạc nhiên ở Nhật Bản là lòng tin và sự giúp đỡ lẫn nhau, không cần phải nói ra mà luôn được làm bằng sự tự nguyện”.






Theo Citylab
Biên dịch Thu Phương

TẢN MẠN VỀ J.J.ROUSSEAU




Tản mạn
CÁI GÌ CỦA TRỜI THÌ TỐT
PHẠM ĐÌNH LÂN, F.A.B.I.
 
 

         Jean Jacques Rousseau (1712- 1778) sinh ở Geneva trong một gia đình theo đạo Calvin (Calvinism như đạo Tin Lành). Ông sống một cuộc đời sóng gió và phiêu bạt từ lúc còn thơ ấu nên không có học vị cao như các bậc vĩ nhân khác. Nhưng ông là một nhà triết lý chánh trị xã hội tiên phong với Le Contrat Social <Xã Ước>, Discours sur l’Origine de l’Inégalité <Diễn Từ về sự Bất Bình Đẳng>); một văn sĩ thời tiền lãng mạn của Pháp với Nouvelle Héloïse (Tân Héloïse. Héloïse d’Argenteuil (1100- 1164) là nữ tu sĩ bất đắc dĩ vào thế kỷ XII, một văn sĩ đẹp và học giả nổi tiếng với những bức thơ tình gởi cho Peter Abelard, một tu sĩ bất đắc dĩ khác) và Confessions <Thú Tội>); một nhà giáo dục với Émile và một nhà soạn nhạc. Tư tưởng của Rousseau ảnh hưởng đến cách mạng 1789 rất nhiều. Ông là vĩ nhân của nước Pháp. Ông chết năm 1778 trước khi cách mạng 1789 bùng nổ. Sau cách mạng mộ của ông được đưa vào Panthéon. Rousseau có một đời tình ái sôi nổi được thú nhận trong Confessions với ménage à trois (mối tình tay ba) giữa ông với nữ ân nhân của ông, bà Françoise Louise de Warens (1699- 1762), và một người đàn ông khác. Bà Françoise Louise de Warens là một người quí tộc theo đạo Tin Lành cải sang đạo Thiên Chúa. Bà đã nuôi dưỡng và cho Rousseau di học khi ông mới 13 tuổi. Năm 1732, khi ông được 20 tuổi, ông trở thành tình nhân của người mà ông từng gọi là maman. Sau mối tình tay ba là mối tình giữa ông và cô thợ may Pháp Thérèse Levasseur. Tư tưởng của Rousseau đánh dấu sự chỗi dậy của tư tưởng triết học cách mạng vào thế kỷ XVIII và sự mở màn của tư tưởng lãng mạn thịnh hành ở Pháp vào thế kỷ XIX. Là người có cuộc sống buông thả ông tôn trọng luật tự nhiên khi viết: “Tout est bien sortant de là main de l’auteur des choses.” (Cái gì xuất phát từ đấng Tạo Hóa thì hoàn hảo) nên ông cổ xúy việc giáo dục trở về với thiên nhiên.
*
Không biết vì lý do gì mà loài người đặt ra hai hình dung từ PHẢI và TRÁI cho hai tay, chân, mắt, tai...của mình. Tại sao PHẢI? và tại sao TRÁI? Người Anh nói PHẢI là right (đúng) và TRÁI là left (bị bỏ rơi). Người Pháp nói PHẢI là Droit, droite (thẳng) và TRÁI là gauche (vụng về). Nói theo luật Âm Dương của Trung Hoa thì PHẢI là Dương (+) tức HỮU tức là CÓ và TRÁI là Âm (-) tức TẢ (trái; không tiện). Nhân loại gặp nhau trong ý tưởng tầm thường nhưng kỳ lạ này. Từ nguyên thủy loài người đã có ý niệm tôn thờ sức mạnh vì tay PHẢI lúc nào cũng mạnh hơn tay TRÁI và tôn trọng nam phái vì Dương liên hệ đến Mặt Trời còn Âm liên hệ đến mặt trăng. Mặt Trời to lớn hơn mặt trăng. Đó là sự suy diễn của loài người chớ không phải là sự suy tính của đấng Hóa Công. Xưa kia ở Âu Châu lẫn Á Châu vương quyền chỉ truyền cho nam giới. Mãi đến năm 1553 Mary I (1516- 1558) mới trở thành vị nữ hoàng đầu tiên của Anh.
Giáo dục phương Tây khác với giáo dục ở phương Đông, điển hình là ở nước ta chẳng hạn. Ở nước ta học sinh thuận tay trái bị thầy, cô giáo khẻ tay vì viết tay trái! Ở phương Tây thầy, cô giáo tôn trọng bản năng thiên phú của đứa trẻ. Nhưng các nhà giải phẫu Tây phương sẵn sàng giải phẫu con mắt lé của người bị lé bẩm sinh trở về vị trí bình thường của nó để làm tăng thêm vẻ đẹp chớ không hành hạ người bị lé bằng lời trêu chọc hay bằng thái độ khinh bỉ rẻ rúng. Không thể xem sự giải phẫu này là sự vi phạm sự an bài của đấng Hóa Công.
Trong nền giáo dục độc tài người ta chỉ lặp đi lặp lại những câu nói của người được chấp nhận là vĩ nhân nhất hô bách nạt. Học sinh muốn đỗ đạt không thể có tư tưởng mới hay bất cứ sáng kiến gì ngoài những tư tưởng trung dung, lẩn quẩn theo mẫu được dạy khi mô tả một con người không cao không thấp, không mập không ốm, không hiền không dữ, không trẻ không già...hay tệ hơn là nói xu nịnh theo ‘vĩ nhân’, người lúc nào cũng nói đúng và làm đúng để noi theo. Xã hội loài người biến thiên không ngừng. Tư tưởng con người không thể dừng lại ở thời điểm nào cả. Trong xã hội Đông Phương lẫn Tây Phương ngày xưa người ta xem thường phường xướng ca. Đào Duy Từ không được dự kỳ thi tam trường vì là con của người xướng ca. Molière chết không được chôn ở đất Thánh chỉ vì ông là người xướng ca mặc dù có sự can thiệp của vua Louis XIV. Nễ lời vị vua được mệnh danh là Thái Dương Vương (Roi du Soleil) người ta cho ông được chôn trong đất Thánh nhưng phải chôn lặng lẽ ban đêm. Ngày nay xướng ca ở Hoa Kỳ hay các nơi khác trên thế giới kể cả Việt Nam là những người hướng dẫn dư luận, những người giàu có ăn sung mặc đẹp và sống cuộc đời vương giả. Michael Jackson là ca sĩ Da Đen thành công trong nghề nghiệp và trở nên giàu có. Nhờ giàu có ông ta trở thành người Da Trắng!
*
Hoa Kỳ tiến bộ về mọi mặt dù là một quốc gia trẻ. Từ địa vị một nhóm người đặt dưới sự thống trị của người Anh họ thành lập một quốc gia giàu mạnh lãnh đạo thế giới nhờ có định chế chánh trị dân chủ khiến cho mọi người đều hăng say góp công sức và sáng kiến của mình cho sự phát triển của vùng đất nuôi dưỡng họ dù họ được sinh ra hay không được sinh ra ở đó. Không phải vô cớ mà người Pháp quyên góp tiền làm tượng Nữ Thần Tự Do tặng cho Hoa Kỳ. Cuộc chiến tranh Cách Mạng Hoa Kỳ tạo cảm hứng cho nhân dân Pháp làm cuộc cách mạng 1789. Lenin mơ ước có được guồng máy tổ chức của Hoa Kỳ. Liên Bang Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ há không phải là mẫu Liên Bang được Lenin cóp nhặt để cho ra đời Liên Bang Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Sô Viết tức Liên Sô năm 1922 sao? Liên Bang Hoa Kỳ bền vững nhưng Liên Sô chỉ thọ 69 tuổi. Nguyên nhân tại sao tùy theo sự cảm nhận và giải thích của từng người.
Nếu Hoa Kỳ kỳ thị nam- nữ thì họ mất 50% vốn nhân lực và trí lực.
Nếu họ kỳ thị nghề nghiệp thì đất nước họ làm sao phát triển kỹ nghệ và thương mại được? Nếu họ không trọng pháp thì nền dân chủ trở thành rối loạn, vô trật tự.
Nếu họ cướp công lao và sáng kiến người khác thì làm thế nào họ hấp dẫn được nhiều nhân tài trên thế giới hướng về nước họ. Họ không kích thích lòng yêu nước. Chính đời sống ấm no và tự do, hạnh phúc của người công dân làm cho họ phải yêu và bảo vệ mảnh đất đã mang tự do, ấm no và hạnh phúc cho họ. Sự giáo dục và cuộc sống sung túc làm cho người dân ý thức và tôn trọng luật pháp và trật tự nhiều hơn.
Chỉ có Hoa Kỳ mới có những tư tưởng đột phá độc đáo. Một nhóm người phiêu bạt nghèo khó dám đứng lên chống lại người Anh trên đỉnh cao của sức mạnh kinh tế, quân sự và hàng hải để giành độc lập, lập quốc và nền Cộng Hòa dân chủ. Hoa Kỳ là một liên bang đa chủng tộc có hiến pháp thành văn được duy tri từ ngày lập quốc đến nay. Đó là nơi tổng thống tức tổng tư lịnh quân đội không nhất thiết phải là người từng cầm súng. Bộ trưởng quốc phòng không nhất thiết phải là một tướng lãnh. Bộ trưởng bộ ngoại giao không nhất thiết phải là nam giới hay một người dân sự. Nhân tài không nhất thiết phải thuộc chủng tộc nào, tôn giáo nào, màu da nào, nam hay nữ, già hay trẻ, xuất thân từ thành phần xã hội nào v.v. Khác với các dân tộc khác nặng về màu sắc và biểu tượng, người Hoa Kỳ xem mọi màu sắc đều có vẻ đẹp riêng cũng như mọi con người có một khả năng và lợi ich riêng nếu sử dụng đúng khả năng, đúng chỗ và đúng lúc thì sự hữu ích gia tăng hiệu suất của nó. Tất cả những gì hiện hữu trên Địa Cầu đều là sản phẩm của đấng Hóa Công nên không có vật nhỏ nào trong vũ trụ mà không có công dụng và lợi ích cả kể cả vật không thấy được như không khí và vật nhỏ li ti và nguy hiểm cho sức khỏe của con người là vi trùng.
Chỉ có Hoa Kỳ mới có nhiều người Da Đen thành công trong thể thao, âm nhạc, truyền thông, giáo dục, và chánh trị để được giải thưởng Nobel như Martin Luther King, làm tổng thống như Barack Obama hay tỷ phú như Oprah v.v. Người Da Đen có đại biểu trong Hành Pháp, Lập Pháp và Tư Pháp. Thành phố nào cũng có nghị viên người Da Đen. Đa số cảnh sát trưởng ở Hoa Kỳ đều là người Da Đen. Nhiều người Da Đen được bầu làm thị trưởng kể cả thủ đô Washington DC.
Las Vegas nằm trong sa mạc nóng bức lại là nơi hấp dẫn du khách đến thăm viếng. Sa mạc Nevada là nơi cung cấp nước cho California. Thực chất California là tiểu bang có sa mạc rộng lớn không có sông ngòi nhưng đó là tiểu bang đông dân cư và giàu có trong khi miền hạ lưu sông Mississippi bị xem là vùng sốt rét vào cuối thế kỷ XIX.
Hoa Kỳ chỉ có 2.5% dân số làm nghề nông nhưng nông sản thừa cung ứng cho nhu cầu của trên 300 triệu dân và còn thừa để xuất cảng hay cứu giúp những người cần trên thế giới. Nếu nhân loại ăn bắp để sống thì tiểu bang Iowa có thể nuôi 3/4 nhân loại bằng số lượng bắp do tiểu bang này sản xuất.
Hoa Kỳ không nhận mình là quốc gia xã hội chủ nghĩa như các nước Cộng Sản hay theo khuynh hướng xã hội như Pháp nhưng những ngày Quốc Tế Lao Động 01- 05 hay ngày Phụ Nữ Quốc Tế 08- 03 cử hành ở các nước Cộng Sản đều là thành quả đấu tranh của lao động và phụ nữ Hoa Kỳ.
Hoa Kỳ không nhận mình đã đạt thời hoàng kim nhưng dân chúng Hoa Kỳ không lâm vào nạn đói hay phải gánh chịu lắm cảnh bất công trong xã hội. Người nghèo ở Hoa Kỳ không đến nỗi đói rách. Không thấy người mặc áo quần rách rưới tả tơi như Chữ Đồng Tử hay Trần Minh Khố Chuối. Nếu có người mặc quần rách đầu gối hay túi xẻ lia chia thì đó lại là thời trang (fashion) của tuổi trẻ chớ không do nghèo khó mà ra! Người ta mặc quần rách ở đầu gối cho có vẻ bụi đời hơn là vì nghèo không có quần lành! Người nghèo cũng mập mạp, bị bịnh tiểu  đường mà trước kia người Việt Nam gọi là  bịnh nhà giàu, có giày để mang, có xe hơi cũ để đi lại. Họ không đến đỗi đói rách và chịu bất công xã hội như Jean Valjean để trở thành chủ đề của những cuốn phim xã hội lâm ly đẫm lệ hay sôi sục hận thù như Les Misérables.
Hoa Kỳ thừa vật chất nhưng không tôn thờ chủ nghĩa duy vật (materialism). Họ rất khoa học nhưng không duy vật vô thần. Trái lại lúc nào cũng In God We Trust và thực thi bác ái cho người cần và người hoạn nạn không cần biết đó là bạn hay thù. Họ hữu thần nhưng tôn trọng người vô thần hay khác tôn giáo và luôn luôn chủ trương chánh quyền thế tục. Người tốt dưới mắt họ không phải là mẫu anh hùng lấy thân mình lấp miệng súng cà- nông hay làm việc quên ăn, quên ngủ hay quên thân mình mà là người tầm thường mượn tiền và trả nợ sòng phẳng. Làm được cái tầm thường ấy là đủ điểm trở thành người tốt trong xã hội loài người. Trong xã hội Hoa Kỳ người tù tội không hẳn là người bị đời quên lãng. Họ có cơ hội hoàn lương làm lại cuộc đời trong tinh thần lành mạnh.
Tôi biết một người Hoa Kỳ từng chiến đấu ở miền Nam Việt Nam. Khi còn là một thanh niên vừa tốt nghiệp đại học anh sống một cuộc đời buông thả, rày đây mai đó như thả trôi cuộc đời trôi giạt về bến nào cũng được. Anh đi khắp các nẻo  đường đất nước Hoa Kỳ của anh. Anh từng làm nhà và sống trên cây như Tarzan. Đi quân dịch sang miền Nam Việt Nam về, anh trở thành người phản chiến tham gia các cuộc biểu tình bạo động phản chiến và bị bắt cầm tù. Anh nói: “Lần thứ nhất tôi bị cầm tù, tôi thấy không có gì đáng sợ cả. Lần thứ hai tôi thấy khổ vì sự đối đãi gay gắt của cai ngục và điều kiện sống trong khám  đường. Lần thứ ba! Ôi thôi! khủng khiếp lắm! Đó là lúc tôi sợ ở tù!” Ra tù lần thứ ba anh mất tất cả: mất việc làm, mất danh dự và mất vợ. Anh bắt đầu làm lại cuộc đời từ số không. Đầu tóc không còn bờm xờm. Râu ria được cạo gọt sạch sẽ. Lời nói bớt hung hăng và ngạo nghễ. Anh đi học và lấy MA và tìm được công việc mới để cải thiện cuộc sống. Anh cưới một người vợ Đông Dương theo Phật Giáo Tiểu Thừa. Anh sung sướng nói với tôi: “Hai đời vợ trước của tôi không chịu sinh con. Và họ đã xa tôi. Người vợ Đông Dương này (Indochinese) sinh cho tôi ba đứa con gái. Tôi đặt tên theo ngôn ngữ của vợ tôi. Tôi nói đôi chút ngôn ngữ của vợ tôi. Tôi là người Thiên Chúa Giáo nhưng thường theo nhạc phụ tôi đến chùa Phật Giáo Tiểu Thừa nơi ông sống và tụng niệm hàng ngày. Một hôm tôi dẫn vợ tôi đi xem một chiếc B-52 về hưu. Bà ấy chỉ vào chiếc máy bay và nói: “Nó thả bom làm chết con bò của tôi.” Cách đây 10 năm anh cho tôi biết anh đã lấy tiến sĩ Giáo Dục. Đó là hình ảnh của một người hoàn lương cải tiến cuộc đời trên xứ cơ hội này.
 
PHẠM ĐÌNH LÂN, F.A.B.I.

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

GHI CHÉP. Số 0001-2016




Tại sao đàn bà cam chịu đau khi đẻ ?

Ngày 2-1-2015

         Nhớ lại một truyện dân gian, do một người bạn Tiệp Khắc kể. 
         Ngày xưa, đã có lần đàn bà đẻ̉ đau, kêu ca quá, thấy trong khi họ đẻ thì ông chồng nhởn nhơ, họ kiện lên là Trời bất công. Con là của chung, sao bắt một mình  người  mẹ phải chịu ? Ông Trời xét đơn thấy hợp lý bèn ban sắc chỉ : Từ nay bố và mẹ cùng nhau chia xẻ. Đẻ thì là mẹ̀ (đàn bà) đảm nhiệm, nhưng chịu đau phải là bố (đàn ông)"
        Tưởng công bằng. Ai ngờ trần gian loạn cả lên. 
        Có gì đâu. Bà vợ đẻ nhưng ông hàng xóm lại kêu đau ầm ĩ. Các gia đình đều lục đục, đánh chửi nhau dữ dội. Thấy không sống nổi, đàn bà đành họp nhau lại và xin Trời hủy bỏ cái sắc chỉ "tưởng là công bằng" ấy đi. "Chúng con xin tình nguyện chịu đau vậy
       Từ đấy đàn bè đẻ và nín lặng, một mình chịu đau, không còn oán thán và kêu "Trời" nữa. 

*
Ngày 3-1-2016

           (Suy ngẫm sau khi đọc bài "Thủ tục Filibuster và sự điên rồ của nền dân chủ Mỹ")

                           Đỉnh cao hay Điên rồ ?
 
           Hình như con người đã bắt đầu hiểu : hai thứ ấy đã nhập làm một. (Thật ra hai thứ chính là một).Tỷ như thức ăn ngon = có hại (thực phâm chế biến, thêm các hóa chất độc hại...)_ 
           
          Vậy văn minh tốt hay xấu ? 
           Nhiều chuyên gia y học đã nhận tháy từ ngày phát minh ra cái ghế (trước kia là ngồi xổm), các bệnh về cột sống và về tiêu hóa tăng lên dữ dội. Họ khuyên nên ít ngồi ghế, Một chuyên gia Nga còn nghĩ ra một thiết bị đặt trên ghế để người ngồi thấy như đang phi ngựa ! Cũng vì thế người Nhật không dùng "xí bệt" mà vãn dùng "xí xổm", mặc dù "xí bệt" được coi là văn minh hơn...
                                 *
          Càng thấy nên đọc lại Lão Tử (ĐẠO ĐỨC KINH).  Phan Ngọc coi đấy là tác phẩm triết học giá trị nhất của nhân loại cho đến ngày hôm nay. Còn Nguyễn Hữu Đang thì lúc nào cũng mang theo nó bên người cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời (cùng với cuốn NAM HOA  KINH của Trang Tử) và thường xuyên đọc... Nó giúp ông, một trong những người tưởng như bất hạnh nhất, (chết không có vợ con chẳng hạn...) nhưng lại giữ được thăng bằng tinh thần và thọ gần 90 tuôit...
                               *
        Mình nhớ ông thầy triết học đầu tiên của mình, ngay bài giảng đầu tiên đã nói : Nhân loại tiến lên hay lùi đi ? Không biết ! Vì làm gì có ai quy định hướng nào là "tiến", hướng nào là "lùi"?      
       Do đấy hạnh phúc và đau khổ cũng "chỉ trong lòng ta"...
                              *
     (Ý nghĩ hình như "lẩm cẩm" trên thể hiện tính "ba phải" của người già. Nhưng ba phải lại có lý của nó. Tôi nhớ có danh nhân đã nói : "Sagesse (tiếng Pháp, còn tiếng Anh là wisdom, ta nhiều người dịch là "minh triết") thường đến với mỗi con người lúc họ hấp hối (sắp giã từ giã "cõi thực để vào hư" - bắt chước ý trong bài thơ GIÃ TỪ,  bài thơ cuối cùng của XUÂN DIỆU trước khi qua đời) hoặc trước đấy một chút.